HẸN NGÀY CHIẾN THẮNG
Đã 4 tháng trôi qua, miền Nam ruột thịt oằn mình trong sự hoành hành của dịch bệnh, đã có biết bao lớp người là nhân viên y tế, bộ đội ,công an từ mọi miền tổ quốc lên đường vào Nam, chung lưng đấu cật cùng miền Nam thân yêu với một niềm tin mãnh liệt rằng: “Ngày mai sẽ chiến thắng”. Và trong hàng vạn lớp người đó có anh em, đồng đội của chúng tôi trong ngồi nhà lớn Bệnh viện C Đà Nẵng, Mới cách đây không lâu, chúng tôi bịn rịn chia tay 50 đồng đội lên đường hỗ trợ TP HCM trong khí thế hừng hực thì giờ đây, chúng tôi lại tiếp tục tiễn đưa 50 đồng đội khác vào hỗ trợ Bình Dương. Dẫu biết rằng, các anh chị em lên đường với tất cả tình yêu dành cho miền Nam, với tất cả trách nhiệm của người thầy thuốc với sức khỏe của nhân dân, với tinh thần xung kích tình nguyện của tuổi trẻ, của những lương y như từ mẫu.Thế nhưng, với những người ở lại như chúng tôi không thể không xót xa thương cảm với những phút chia tay đầy quyến luyến của 1 gia đình trẻ. Người mẹ trẻ giao lại công việc chăm sóc 2 con thơ cho chồng để lên đường chống dịch, phút chia ly lẽ ra cả gia đình đã có thể ôm nhau, trao cho nhau những nụ hôn tạm biệt thì ngay lúc này, những người trong cuộc ấy chỉ biết nhìn nhau từ xa, đến cái chạm tay để người ra đi nhắn gửi với người ở lại rằng: “Anh hãy yên lòng, em sẽ bình an chiến thắng trở về” cũng là quá xa xỉ đối với họ. Dẫu rằng, có những giọt nước mắt đã rơi, thế nhưng, trong giọt nước mắt chia tay ấy ánh lên niềm tin về một ngày mai thanh bình cho đất nước Việt Nam thân yêu, để người với người lại được sát cánh bên nhau, để gia đình lại được quây quần bên mâm cơm, để không còn những những nỗi đau mất mát. Chào tạm biệt những đồng đội thân thương, chúng tôi gửi gắm niềm tin, tình yêu đến các bạn, mong các bạn chân cứng đá mềm, bền tâm vững chí quyết tâm cùng cả nước đánh thắng trận này, ngày các bạn về sẽ huy hoàng biết bao.